Văn tế mẹ – Trần Đình Giai
Ối thương ơi
Đàng rằng một nhẽ tang hiền thương hãi
Thế tự nghìn năm vật đổi sao dời
Từ cổ kim, ai trường sinh bất tử
Luật hóa sinh chung bách tuế vi kỳ
Nhưng đau lòng thay, xương thịt phân ly
Tình mẫu tử đôi đường phân ngã
Trách tạo hóa bày ra chi chuyện đó
Khiến người trên đời bao nỗi đau thương
Biển đang lặng mà dâng cơn sóng dữ
Đất đang bằng bỗng nổi phong ba
Đau đớn thay cho cuộc sống người ta
Bao. Chìm, nổi, biệt ly chia cắt
Nhớ mẹ xưa, thuỡ bình sinh tươi trẻ
Nết na điềm đạm
Giương thủy chung dâu thảo mẹ hiền
Chăm chỉ làm ăn toan lo nghèo khó
Cuộc sống gia đình tuy thanh đạm, sớm trưa
Dưa muối là cùng tay tần tảo
Với chồng vẹn chữ tào khang
Với con nên câu từ mẫu
Việc nước việc làng việc nhà việc xóm nhờ tay xếp đặt, trên thuận dưới hoà
Đảm đang đã xưa
Trinh thuận nhường ai
Mẹ xưa dung nhan bình dị mà trong hơn ngọc, hơn vàng. Câu từ đức tam tòng cao vời vợi
Những tưởng, mẹ sống tròn trăm tuổi
Tiệc bàn Đào vui thú hồ tiên
Trên vách quế treo cao câu tích thiện
Dưới thềm đào chữ thọ khảo gấm thêu
Con cháu mừng đãi khách
Nào ngờ
Trong phút chốc đã ra người thiên cổ
Bóng mây xe hạc mẹ về với tổ tiên
Nơi cõi phật cũng là chốn hư vô
Thế là hết, chúng con không còn mẹ
Có còn thấy, chẵng là trong trong tâm khảm
Khi gió về lay động bức tranh, tưởng nhớ,
Hoặc buổi đêm đông mộng mị lúc canh gà
Để tưởng niệm thân ân
Chén nước chén nhang hai hàng lệ nhỏ
Bát cơm quả trứng lưng canh
Chén rượu lạt, trầu cau hoa quả
Gọi chút lễ thường kính dâng phải đạo làm con.
Xin mẹ chúng giám
Hai hàng con cháu, trai gái rễ dâu
Dưới thềm bái khóc
Ô hô ai tai thượng hưởng.
Văn nôm viếng mẹ
Ối thương ôi
Cuộc thế sự bày ra lại xóa
Khen cho con tạo khéo cơ cầu
Cảnh gia đình vui bổng nên thương
Ngát nhẽ lòng thêm bứt rứt
Dạ sầu trong xe hạc bồi hồi
Tình riêng tưởng làn mây phảng phất
Ai biết biển sâu biến đổi
Đất bằng mà nổi trận sóng xô
Nào ngờ thời vận thịnh suy
Cây lặng bổng nổi cơn sóng giật
Nhớ mẹ xưa tính khí hiền hòa
Nết na, thành thật có vẽ tốt tươi
Có nhiều nhiễm nhặt, thức khuya dậy sớm
Việc làm chăm chỉ siêng năng
Kính mẹ thờ cha nết ở thủy chung chu tất
Không chua ngoa, không đối địch chị em làng nước hợp tác xã ưu khen
Biết lui tới, biết giữ gìn nhà cửa, trong ngoài xếp đặt
Lo cho gia đình có ăn có mặc, dựng nỗi quyền cơ
Lo cho con có vợ có chồng yên bề gia thất
Gồm câu từ đức so nữ công chưa dễ mấy người hơn
Vẹn chữ tam tòng kể phải đạo chẵng nhường ai bậc nhất
Bởi vì mẹ ăn vừa ở phải nên trời cho hưởng lộc về già
Bởi vì mẹ tích đức tu nhân nên trời cao cho cảnh nhà cũng bặt
Trai gái trưởng thành nhà cửa phân minh
Hầu trước thềm hai hàng rễ dâu
Quanh dưới gối một đàn cháu chắt những ước sống trăm tuổi.
Tiệc bàn đào vui vẻ hồ tiên
Ai ngờ bóng hạc xa bay nơi cực lạc, rong chơi cõi trời phật.
Bát nước nén hương, bao xiết kể
Tình mẫu tử, bát cơm quả trứng lưng canh
Chén rượu lạt, trầu cau hoa quả
Gọi chút lễ thường kính dâng cho phải đạo làm con
Ô hô toàn gia bái khóc